Nàng ấy thật sự không biết nên hình dung Trần Hi như thế nào cho phải.
Hiện tại nàng lại mời mình cùng ngồi xe, nếu từ chối thì lại có vẻ nàng ấy keo kiệt không biết điều.
Sau khi ngồi lên xe lừa, tâm tình Trần Hi rất tốt, vui vẻ hỏi thăm việc làm ăn hôm nay của Thập Bát Nương.
Thập Bát Nương cho rằng nàng hỏi mình xem Thư Phù Lôi bán có được hay không, cho nên nghiêm túc nói: "Hôm nay làm ăn rất tốt, Thư Phù Lôi rất được yêu thích."
Mặc dù không có được đáp án, Trần Hi cũng rất vui vẻ: "Vậy là tốt rồi."
Nàng đợi trong chốc lát, Thập Bát Nương cũng không chủ động nói với nàng chuyện Thịnh gia, cho nên lại hỏi: "Thịnh phủ trên đường Thịnh Nguyên kia, có cho người đến chỗ ngươi mua điểm tâm không?"
Thập Bát Nương sửng sốt, sau đó mang vẻ mặt kinh ngạc.
Nhưng Trần Hi không đợi nàng ấy mở miệng, liền dí dỏm nhíu mày với nàng ấy, ý bảo nàng ấy bình tĩnh.
Thập Bát Nương: "..." Trần Hi thật sự thay đổi! Nàng thật sự không giống trước kia chút nào!
Mãi cho đến khi đi được nửa đường, sau khi Trần Hi lại len lén đưa cho nàng ấy mười lượng bạc, Thập Bát Nương thậm chí rất muốn hỏi nàng, nếu trả giá nhiều như vậy, vì sao không để cho mọi người biết, bị hiểu lầm như vậy, nàng ấy còn thấy ủy khuất thay nàng.
Cho dù không muốn nói quá nhiều với người khác, ít nhất cũng nên để Lục Thời Nghiễn biết chứ!
Bộ dạng này, đây là có chuyện gì xảy ra vậy?
Nàng ấy do dự liên tục, mắt thấy sắp đến cửa thôn, nàng ấy chủ động nói: "Muốn ta giúp ngươi nói với hắn một chút hay không, cũng để cho hắn biết ngươi..."
Trần Hi đang vui vẻ so sánh ưu khuyết điểm của mấy cửa hàng, nghe nói như thế, lập tức lắc đầu: "Đừng, ngàn vạn lần đừng."
Thập Bát Nương thật sự không hiểu nổi nàng.
Đi được một đoạn, Trần Hi: "Sắp tới rồi, ngươi xuống xe đi."
Thập Bát Nương vẻ mặt nghiêm túc: "Không cần, ta ngồi vào cửa thôn rồi xuống."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-vao-van-my-thuc-vi-hon-phu-cu-han-lai-gia-vo-nhu-nhuoc/chuong-79.html.]
Trần Hi không cho nàng ấy nói, vậy thì nàng ấy cũng không có cách nào nói quá nhiều với Lục Thời Nghiễn và người trong thôn, nhưng chỉ cần chính nàng ấy che giấu tình cảm của Trần Hi và Trần gia, lại còn ra vẻ thanh cao phủi sạch quan hệ với người khác, việc này nàng ấy không làm được.
Chẳng qua là sẽ bị nói này nói nọ vài câu, cũng sẽ không thiếu miếng thịt nào.
Hơn nữa nàng ấy tin tưởng, thời gian lâu dài, mọi người cũng sẽ phát hiện Trần Hi đã thay đổi, Trần Hi bây giờ rất tốt.
Nhìn Thập Bát Nương bày ra vẻ mặt kiên định, Trần Hi: "...?"
Lục Thời Nghiễn tiễn Hạ nhị ca ra cửa, ngẩng đầu lên thì thấy Thập Bát Nương và Trần Hi sóng vai ngồi trên xe lừa, lảo đảo vào thôn.
Trần Hi hơi mở to hai mắt, nhìn ánh mặt trời ban chiều rực rỡ bao phủ, cả người phát sáng, đẹp đến mức làm cho người ta không dời mắt được.
Trong lòng nàng chỉ có một ý nghĩ, nữ chính thật đúng là làm cho người ta rất thích.
Dáng vẻ xinh đẹp không nói, còn ôn nhu cẩn thận như vậy.
Ngoài những thứ này còn có cần cù kiên cường, đoan chính ôn lương, thông minh cơ trí, không sợ cường quyền, dũng cảm không sợ…
Dù sao hết thảy những thứ tốt đẹp đều thể hiện ở trên người nàng ấy, là một nữ tử tập hợp tất cả phẩm chất tốt đẹp.
Đừng nói nam chính động lòng, ngay cả Trần Hi cũng động tâm, nếu có một người chị em như vậy thì thật tốt biết bao, chắc chắn nàng mỗi ngày đều phải khoe khoang mới được.
Chẳng qua là…
Trần Hi tiếc nuối trong lòng một chút, nữ chính đoán chừng cũng không để ý tới nàng đâu, dù sao trước đó hai nhà đã huyên náo rất khó coi bởi vì chuyện kinh doanh buôn bán bánh ngọt.
Nữ chính hiện tại nguyện ý như vậy, là muốn trả ân tình nàng tặng sách dạy nấu ăn và tiến cử nàng ấy ở Thịnh phủ nhỉ?
Trong lòng Trần Hi lại tiếc nuối.
Thật là...
Thôi quên chuyện đó đi.
Thập Bát Nương có ân tất báo, cũng rất tốt, ít nhất nói rõ, nàng ấy không ghét bỏ, bài xích mình như vậy.