Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lưu Tuệ Trân Phương Tri Ý đảm bảo nhiều , cuối cùng cũng yên tâm.
Bùi Từ ở Dung Thành ba ngày, ban đầu định cùng đồng đội rời , nhưng khi gặp Phương Tri Ý, thu xếp lịch trình khởi hành sớm hơn một ngày cho hai , còn lấy cớ là để đồng đội nghỉ ngơi thêm một buổi. Dù thì ba ngày tăng cường độ tập huấn cũng khiến đều chút chịu nổi.
Ban đầu, ai nấy đều xôn xao bàn tán, nhưng ba ngày huấn luyện cường độ cao đến rã rời, sức lực còn mà nghĩ đến chuyện phiếm nữa. Khi Đội trưởng Bùi cuối cùng cũng nương tay ban cho họ thêm một ngày nghỉ, từng đều cảm kích đến rơi nước mắt, đồng lòng tuyên bố sẽ dốc hết sức vì đội.
Trước khi , Bùi Từ cẩn thận đưa Phương Tri Ý đến bưu điện. Anh gọi điện về Nam Thành để cô báo bình an cho cha . Dù trực tiếp gặp mặt, nhưng qua điện thoại tin họ vẫn khỏe mạnh, Phương Tri Ý cũng nhẹ nhõm phần nào.
Cha Phương sợ lỡ chuyến của con gái, khi cô thỏa, liền vội vã giục cô gác máy.
Dì Tuệ Trân và chú Vĩnh Thành cùng đưa hai nhà ga. Hai ngày nay, Bùi Từ dẫn Phương Tri Ý sắm sửa ít thứ, từ một gói hành lý con con ban đầu, giờ biến thành ba kiện lớn cồng kềnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-khi/chuong-44.html.]
May mắn , Bùi Từ mua vé giường . Dì Tuệ Trân và chú Vĩnh Thành chiếc giường rộng rãi, lòng yên tâm hẳn. Chắc chắn Dương Dương sẽ thoải mái bao suốt chặng đường dài . Nhìn cảnh tượng , họ khỏi thêm hài lòng về Bùi Từ vài phần, thầm nghĩ, trai quả tồi chút nào.
Trước khi tàu chuyển bánh, trời bắt đầu lất phất mưa phùn. Phương Tri Ý những hạt mưa ngoài cửa sổ. Mùa hè ở Dung Thành vốn nhiều mưa, giờ là mưa lất phất thế , lát nữa chắc chắn sẽ mưa to. Sợ hai vị ướt, cô vội giục: “Dì Tuệ Trân, chú, hai mau về nhà ạ.”
Mèo Dịch Truyện
Bùi Từ thấy cô bé sốt ruột, bèn tiến đến bên cửa sổ, vọng : “Dì Tuệ Trân, chú, Dương Dương cứ giao cho cháu, hai vị cứ yên lòng.”
Dì Tuệ Trân và chú Vĩnh Thành Bùi Từ cam đoan cam đoan mãi mới chịu gót. bao xa, dì Tuệ Trân ngoảnh đầu . Lúc , chuyến tàu lăn bánh, Dương Dương vẫn bên cửa sổ. Cách một lớp kính, dì dường như còn thấy Bùi Từ đang cúi đầu trò chuyện cùng Dương Dương.
Mãi một lúc , dì mới chậm rãi cất lời: “Anh cả , em cứ thấy bồn chồn về đồng chí Bùi thế nhỉ?”
Bùi Từ: ...