Điềm Điềm vốn là đứa bé nhiều, nay đông , cô bé càng chuyện vui vẻ hơn. Từng câu từng chữ lém lỉnh thốt khiến ai nấy cũng nhịn .
Đến nhà Chính ủy Phùng, Phùng Thừa Nghĩa đợi sẵn ở cửa. Trong nhà, Trương Nhân Nhân cùng hai cô con gái riêng của ông đang phụ giúp ở bếp.
Trước khi đến, Điềm Điềm là sẽ gặp Phùng Gia. Mặc dù Phùng Gia những lời với , nhưng đây hai đứa vẫn là bạn, vì Điềm Điềm, cô công chúa đoan trang cũng thèm chấp nhặt với . Chỉ là còn chơi với như nữa, giao tiếp cũng chỉ hời hợt, duy trì phép lịch sự cơ bản mà thôi.
Những thanh niên trong đoàn thử bay đều là những trai trẻ nhiệt tình, cởi mở. Cứ nghĩ rằng mời đến nhà như đến nhà đội trưởng, vốn dĩ quan hệ khá thiết với Phương Tri Ý, vì khi cửa, ai nấy đều nhiệt tình chào hỏi Trương Nhân Nhân.
Chỉ là sắc mặt của Trương Nhân Nhân mấy vui vẻ, thể là từ khi bước chân cửa, sắc mặt cô khó coi .
Mọi chỉ nghĩ rằng cô đang bận rộn trong bếp nên cũng bận tâm. Ngược , Phương Tri Ý và Bùi Từ nhận điều đó, nhưng vì nể mặt Chính ủy Phùng nên cũng tiện điều gì.
Phùng Thừa Nghĩa chút ngượng ngùng. Sau khi sắp xếp chỗ thỏa cho khách, ông lập tức bếp, nhỏ giọng nhắc nhở Trương Nhân Nhân: "Nếu em cứ giữ thái độ thì em đừng ăn bữa cơm nữa. Tiểu Cầm và Tiểu Thiến cũng thể em mà."
Trương Nhân Nhân cũng dám đôi co, chỉ đành bĩu môi : "Em gì ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-khi/chuong-561.html.]
Mèo Dịch Truyện
Phùng Thừa Nghĩa liếc cô thêm hai , cũng mất mặt cô đông đảo khách khứa. Chắc hẳn cô cũng tự điều, nên ông đành ngoài tiếp chuyện khách khứa.
Trương Nhân Nhân thấy chồng ở bên ngoài chuyện với đám phi công quèn, lòng cô càng thêm khó chịu. Bùi Từ thì thôi , nhưng cái đám lính lác tầm thường thì là cái thá gì chứ? Chồng đường đường là chính ủy, mà cái giọng điệu khách sáo, nâng niu họ mặt như !
Hơn nữa, cái lũ lính tráng nghèo hèn cũng thật buồn . Bảo đến ăn cơm thì tiện thể mang theo chút bánh quy khô khan mà cũng vác đến, thật khiến ngượng mà dám đưa .
Cô càng nghĩ càng ấm ức khó chịu, dứt khoát gằn giọng to: "Này ông Phùng, ông đống củi bên cạnh lấy cho ít hành trong chậu hoa nhé!"
Thời tiết ở vùng biên ải lạnh giá mấy độ đông khiến thứ bên ngoài đều đóng băng. để rau tươi ăn, nhiều sẽ trồng mấy thứ rau cỏ trong chậu hoa mùa đông, mang trong nhà, như mùa đông cũng chút rau tươi mà dùng.
Phùng Thừa Nghĩa định dậy thì một phi công cùng nhanh chân dậy . Vừa ở phía ngoài cùng, liền : "Thưa Chính ủy Phùng, để giúp nhé!"
Những chiến sĩ trong căn cứ đều chăm chỉ, cho dù đến ăn cơm, thấy việc là chủ động xắn tay ngay. Nhà để củi thường ở ngoài sân, Phùng Thừa Nghĩa đang bận chuyện trò với Bùi Từ, thấy cũng tiện khách sáo chối từ.
Trương Nhân Nhân thấy chồng , ngược một phi công , lông mày khẽ nhướn lên, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Đừng mà tưởng bở, chút việc vặt ăn chực cơm nhà !" Rồi cô đầu với hai cô con riêng: "Hai đứa trông nồi cho kỹ , ngoài một lát!"