Xuyên Về Thập Niên 70, Mỹ Nhân Ốm Yếu Gả Cho Quân Nhân Soái Khí - Chương 568

Cập nhật lúc: 2025-09-04 23:57:52
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ông con gái thật sâu hừ lạnh một tiếng: " là 'hòa thuận' thật đấy! Vậy mà dám dạy con trai những lời lẽ thể thống gì như . Nếu để khác thì Phùng Thừa Nghĩa đây sẽ coi là kẻ nịnh hót, sợ rằng cả chức chính ủy cũng là do nịnh hót mà ? Vậy thì chức chính ủy thà còn hơn!"

"Không ..." Không lời nào đáng sợ bằng câu . Trương Nhân Nhân sợ nhất là chồng mất chức chính ủy, vội vàng lắc đầu lia lịa: "Anh nhà ơi, em ý hại !"

Phùng Thừa Nghĩa thể suy nghĩ của Trương Nhân Nhân? Dù hai cũng kết hôn nhiều năm, chỉ là những chuyện đây ông đều thể mắt nhắm mắt mở cho qua, ngờ cô càng ngày càng quá đáng.

Ông để ý đến tiếng lóc của Trương Nhân Nhân: "Bảo là ý hại , những việc hại . Trương Nhân Nhân, đúng là quá nuông chiều cô !" Nói xong, ông gọi cảnh vệ đến: "Cô thu dọn đồ đạc , về nhà đẻ ở mấy ngày."

"Anh nhà ơi..."

Mèo Dịch Truyện

"Tiểu Hứa, đưa cô ."

Rất nhanh, Trương Nhân Nhân cảnh vệ đưa . Từ khi trong nhà cãi ầm ĩ, Phùng Gia sợ hãi chạy vọt về phòng ngủ, chỉ còn Phùng Cầm và Phùng Thiến đó.

Phùng Thiến còn nhỏ, kế đuổi cũng khá vui vẻ, nhưng vì sợ cha nên dám thể hiện mặt. Chỉ Phùng Cầm lặng lẽ cha .

"Tiểu Cầm, Tiểu Khiết, theo bố thư phòng."

Phùng Thiến chút sợ cha , theo bản năng nắm chặt lấy quần áo của chị gái. Phùng Cầm nắm lấy tay em gái, nhẹ nhàng bóp nhẹ một cái để trấn an em, cả hai theo cha thư phòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-khi/chuong-568.html.]

Phùng Thừa Nghĩa hai cô con gái lớn nhỏ. Cô con gái út thì luôn sợ ông, mà ông vốn nhiều công việc, thời gian ở nhà nhiều, thời gian trò chuyện với con càng ít ỏi.

Cô con gái thứ hai đây hoạt bát, nhưng từ lúc nào cũng còn chuyện với ông nhiều nữa. Năm con bé sẽ tham gia kỳ thi tuyển sinh đại học. Phùng Thừa Nghĩa nghĩ đến lúc nhỏ con bé vẫn luôn miệng học y bác sĩ, giờ còn giữ ý định .

"Tiểu Cầm, năm con sẽ thi đại học, vẫn trường y chứ?"

Phùng Cầm cha, ánh mắt bình thản: "Vâng, con thi trường y Đông Thành. Bà ngoại con về Đông Thành."

Tiểu Khiết chị gái sắp , nhỏ giọng gọi một tiếng: "Chị hai."

Phùng Cầm cúi đầu em gái, đó với cha: "Bố, em con yếu đuối, nếu con Đông Thành , bà ngoại cũng đón em sang đó để tiện bề chăm sóc. Mẹ mất nhiều năm như , bà ngoại vẫn luôn nhớ . Em cùng con đến bên bà ngoại, lẽ sẽ giúp bà đỡ nhớ hơn."

Phùng Thừa Nghĩa cô con gái mặt, thể chê bai câu nào. Ông đột nhiên nhẹ hỏi: "Tiểu Cầm, là bố đáng để các con tin tưởng ?"

"Bố."

Phùng Thừa Nghĩa xua tay, tự : "Những năm bố bận công việc, ít quan tâm đến các con. Lúc đầu kết hôn với của Phùng Gia cũng là hy vọng thể chăm sóc các con bố, nhưng bây giờ xem lẽ bố sai ."

Phùng Thừa Nghĩa thích trốn tránh trách nhiệm. Ông thực sự bận rộn với công việc, lúc đầu thấy Trương Nhân Nhân và các con sống chung khá nên cũng yên tâm, chuyên tâm công việc. Hơn nữa, lúc đó đứa con lớn cũng khôn lớn, trong nhà con gái lớn trông nom thì việc cũng đỡ vất vả hơn.

Sau , đứa con lớn học trường quân đội, ông càng bận rộn hơn. Ông Trương Nhân Nhân chút tính toán nhỏ nhặt, nhưng Phùng Gia cũng lớn, ông nghĩ với tư cách là ghẻ, Trương Nhân Nhân nhiều nhất cũng chỉ lạnh nhạt một chút mà thôi.

Loading...