Miễn trong ấm ngoài êm thì ông cũng quá bận tâm, nhưng hôm nay trong chuyện của Trương Nhân Nhân, ban đầu ông còn nể nang nghĩa vợ chồng, nghĩ rằng bà tự nhận sai sẽ là đường lùi nhất. Thế nhưng, lời lẽ của Phùng Cầm khiến ông thể ngơ, buộc lòng đưa chuyện Bùi Từ nhắc đến đó.
Ông đến lúc mới nhận ánh mắt con gái ánh lên ý dứt khoát đuổi Trương Nhân Nhân khỏi cửa. Ông hề phản đối tâm tư của con, nhưng vì chuyện mà đuổi thì khiến ông mang tiếng bạc tình, bất nghĩa, đoạn tuyệt ân nghĩa vợ chồng. Vì , ông chỉ đành để cảnh vệ đưa bà về nhà đẻ, cũng coi như là một lời giải thích thỏa đáng với đồng chí Bùi Từ và tập thể đội bay.
Sau khi chuyện đấy, ông mới gọi con gái đến, tìm hiểu cặn kẽ vì con gái quyết liệt đến thế. Nào ngờ con gái phòng còn ngỏ ý mang theo cả đứa em gái cùng, điều khiến Phùng Thừa Nghĩa ngờ tới, tự trách vô tâm bỏ bê hai đứa con nhỏ.
Mèo Dịch Truyện
Thực tâm, Phùng Cầm từng oán trách cha nhiều, nhưng năm đó, khi cha tái hôn và đưa Trương Nhân Nhân về mắt, hai chị em cũng vẻ ngoài hiền lành, giả dối của Trương Nhân Nhân đánh lừa, nên đều tin rằng bà là một phụ nữ hiền thục, bụng. Khi đó, Phùng Cầm cũng còn là đứa trẻ bé bỏng, từng ít lời xì xào, bàn tán về những kế, nhưng họ nghĩ rằng kế cho cơm ăn, cho học, những chuyện tủn mủn khác đáng kể. Chủ yếu là nghĩ cha quá bận bịu công việc, thêm phần mệt mỏi, quả thực cần một phụ nữ ở bên chăm sóc.
Thế nhưng, sự dần dà biến chuyển. Phùng Cầm và cả cũng định bụng rõ với cha, nhưng nhiều thấy cha về nhà khi trời nhá nhem tối, thậm chí hôm đến nửa đêm. Chưa kịp thốt mấy lời thì ông bận tâm đến Phùng Gia. Dẫu , liệu cha tin ? Bởi lẽ, khi ở nhà, Trương Nhân Nhân luôn tỏ vẻ đối đãi với họ hề tệ bạc.
Thế , cuộc sống cứ thế trôi , cho đến khi Trương Nhân Nhân ngày một trở nên quá quắt. Bà bắt nạt đứa em gái vốn dĩ nhút nhát, yếu ớt, trời rét căm căm như vầy mà vẫn ép em gái út dùng nước lạnh buốt để giặt giũ quần áo cho Phùng Gia. Phùng Cầm nghĩ, năm tới sẽ thi đại học, với tính tình yếu đuối, nhút nhát của đứa em gái, nếu khăn gói lên thành phố, liệu em gái bà bắt nạt đến c.h.ế.t ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-khi/chuong-569.html.]
Bởi , cô mới hạ quyết tâm. Cũng là do chính Trương Nhân Nhân tự chuốc họa , nếu bà lộ rõ bản mặt quá đáng, chắc gì cô tìm cơ hội để vạch trần.
"Cha, con chỉ mong em gái yên ấm, bình an. Trước cha từng hứa, dẫu chúng con , cha vẫn sẽ chăm sóc chúng con đến trọn đời, nhưng cha xem, đôi tay của em gái giờ đây đầy rẫy những vết nứt nẻ, thô ráp. Nếu còn sống, liệu đau lòng đến nhường nào khi thấy con bé nông nỗi ?" Phùng Cầm kéo đứa em gái rụt rè gần cha, đưa đôi tay chằng chịt vết nứt nẻ của em gái cho cha cho rõ.
Phùng Thừa Nghĩa đến lúc mới giật để ý thấy đôi tay của con gái út là những vết nứt nẻ đỏ au, sưng tấy. Nơi biên cương khí hậu vốn khắc nghiệt, đây trẻ nhỏ trong khu tập thể quân nhân mùa đông thường xuyên nứt nẻ tay chân, nhưng hai năm trở đây, điều kiện sống khá hơn nhiều, tình trạng trẻ em nứt nẻ cũng giảm bớt. Chỉ còn những đứa trẻ hiếu động, thích chạy nhảy, nô đùa giữa những đống tuyết lạnh mới dễ nứt nẻ tay chân. Thế mà con gái út tính tình rụt rè, nhút nhát, ngoài giờ học thì hầu như chỉ quanh quẩn trong nhà, cớ gì đôi tay con bé nứt nẻ đến nông nỗi ?
Ông đau thắt lòng, định đưa tay kéo con bé gần để xem xét kỹ càng hơn, nhưng mới đưa tay , Phùng Thiến hoảng sợ lùi về .
"Thiến Thiến con!"
"Cha, cha thấy rõ đó, cha vì em gái sợ sệt cha đến thế ? Bởi vì mỗi ngày khi cha ở nhà thì công việc trong nhà, từ giặt giũ, cơm nước đến dọn dẹp, đều dồn cả lên vai em gái. Trương Nhân Nhân còn cho phép em gái dùng nước ấm, nếu lời, bà dọa sẽ đuổi em khỏi nhà. Bà còn , cha Phùng Gia là con trai nối dõi , thì sẽ còn cần đến chị em con nữa." Từ khi Phùng Cầm bắt đầu học cấp ba, em gái cô hầu như đều trải qua những tháng ngày tủi cực như thế.
"Nói bậy bạ!" Phùng Thừa Nghĩa dù ông tái hôn và thêm Phùng Gia, nhưng tuyệt đối sẽ bao giờ bỏ rơi những đứa con của .