Một như Trịnh Huệ quả thực xứng, chỉ xứng đáng giáo viên mà ngay cả tư cách của một học trò cũng .
Phương Tri Ý cứ nghĩ chuyện của Trịnh Huệ sẽ sớm kết quả điều tra, ai dè đợi gần một tháng trời, hè về hẳn mà vẫn bặt vô âm tín. Thế nhưng căn nhà của ả niêm phong, phó chính ủy Tôn cũng tạm chuyển đến ở ký túc xá chung của đơn vị.
Điềm Điềm nghỉ hè, ông nội nhớ cháu. Bắc Thành gần Bắc Kinh, đường thuận tiện, chỉ chừng một giờ xe chạy, ông nội cử cảnh vệ viên định đưa cháu lên Bắc Kinh để nghỉ hè.
Phương Tri Ý và Bùi Từ nghĩ rằng ông bà xa cách lâu, vả , khi hỏi ý Điềm Điềm, cháu bé cũng tha thiết đến Bắc Kinh, thành hai vợ chồng liền sắp xếp cho Tống Trinh cùng.
Tống Trinh vẫn yên tâm về hai vợ chồng, họ đều bận rộn, e rằng bà , hai sẽ bỏ bữa.
hai rằng gần đây bận lắm, về nhà thể tự nấu, nếu tiện thì xuống căng tin đơn vị ăn tạm, tiêu chuẩn của căng tin giờ đây cũng khá hơn nhiều, món ăn cũng tươm tất, dễ ăn hơn .
Tống Trinh thấy con cái thu xếp việc đấy, cũng nỡ chối từ, vả , bà cũng thực lòng mong nhớ ông nhà.
Tiễn chồng và con gái , Phương Tri Ý vẫn còn đôi chút hụt hẫng. Gần đây giờ tan sớm, về nhà một khá là buồn chán, thế nên cô liền thành lệ, mỗi chiều cô ghé đón chồng hai vợ chồng cùng về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-khi/chuong-615.html.]
Mèo Dịch Truyện
Hôm nay Bùi Từ cũng may mà tan sớm, hai vợ chồng quyết định ngoài ăn một bữa. Vừa ở phố trung tâm mở một quán lẩu mới tinh, chuyên món lẩu "nhiệt bồn", phong vị đặc trưng của thời bấy giờ, mà ăn phát đạt.
Ăn xong, để bụng tiêu bớt, hai vợ chồng liền rủ tản bộ về nhà. Đợi đến cửa viện thì thấy nối đuôi hai ba chiếc xe quân sự đang tiến . Những chiếc xe cuối cùng dừng ngay cửa căn nhà vốn là của phó chính ủy Tôn đây.
Vang vọng ngớt một giọng nữ hồ hởi, sảng khoái: "Thật sự quấy rầy , các đồng chí hãy uống chút nước mơ cho mát ruột, đây là tự tay nấu đấy, uống giải nhiệt lắm!"
Ngay cả Phương Tri Ý và Bùi Từ đang ngang qua cũng phụ nữ hồ hởi mời uống một bát. Vì dùng lẩu xong, uống nhiều nước giải khát, nên hai vợ chồng đành xua tay từ chối một cách khách sáo.
Đến lúc , hai mới vỡ lẽ, hóa khu hàng xóm mới chuyển đến.
"Chà, chuyện của Trịnh Huệ vẫn hồi kết ? Không rốt cuộc ả gây tội tình gì mà đến giờ vẫn thấy động tĩnh." Nhìn thấy vị hàng xóm mới, Phương Tri Ý mới chợt nhớ đến Trịnh Huệ, kẻ từng gây náo loạn một thời.
Bùi Từ giúp vợ bật chiếc quạt máy. Trong tiếng quạt vù vù, mới chậm rãi mở lời: "Đã kết quả , ả bàn giao cho cơ quan công an để chờ ngày xét xử."
"Sao bàn giao cho công an? Chẳng ả gây tội gì ?"