Phương Tri Ý ăn xong mấy quả mận do các chị dâu đưa cho thì cuối cùng cũng thấy trai và chị Văn Quân đến. Cô với mấy chị dâu đang ở bên vội vàng chạy đến chỗ trai.
"Anh ơi, em và chị Văn Quân hái nhiều nấm ."
Phương Tri Lễ thấy giọng điệu tự hào của cô em gái, kinh ngạc hỏi: "Nhanh dẫn xem nào."
Mèo Dịch Truyện
Sau đó, Phương Tri Lễ và Bùi Từ theo Phương Tri Ý qua thì quả nhiên thấy hai giỏ nấm đầy ắp. Cái giỏ là loại mà trang trại bên thường dùng để hái dưa và hoa quả, một chiếc thể đựng năm mươi cân. Nấm nặng như , thể nhẹ hơn một chút, nhưng cũng hề nhẹ.
Không trách Thái Văn Quân vội vàng về gọi , nhiều nấm đến thế, hai cô gái thực sự thể chuyển .
Lúc , mấy chị dâu thấy Phương Tri Lễ đến, cũng chào hỏi: "Đội trưởng Phương, em gái đúng là lợi hại, xem một con bé nhặt còn nhiều hơn cả mấy chị em chúng cộng ."
Lời của các chị dâu hề chút ghen tị nào, mà là những lời khen ngợi chân thành xuất phát từ đáy lòng. Biên cương đất rộng thưa, những cánh rừng thông càng bạt ngàn, từng dải từng dải trải dài hàng mấy chục cây chỉ riêng khu vực bên ngoài căn cứ.
Thật tình mà thì nấm cũng thiếu, nhưng thứ kỳ lạ, rõ ràng là mọc bãi cỏ, dễ nhặt , mải miết nửa ngày trời cũng chẳng nhặt là bao.
Những nhà binh như họ, mùa hè cả ngày lang thang trong rừng thông, nửa ngày mà nhặt nhiều đến mức thì đúng là hiếm , vì ai nấy đều cảm thấy cô bé thật lợi hại.
Phương Tri Lễ khen em gái , trong lòng cũng hãnh diện lây: "Em gái đúng là lợi hại thật, từ nhỏ thông minh lanh lợi ."
Lúc , Cô Đào và Thái Văn Quân cũng tới. Phương Tri Lễ họ đều giúp trông em gái , nên bày tỏ lời cảm ơn một nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-khi/chuong-86.html.]
"Đội trưởng Phương đừng khách khí gì, đều ở chung trong một khu nhà ở cả mà, huống hồ Dương Dương ngoan." Cô Đào xong Phương Tri Ý : "Dương Dương, thời gian rảnh thì ghé qua nhà cô chơi nhé."
Phương Tri Ý cũng ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng, thưa cô."
Lúc , Bùi Từ cúi nhấc một giỏ nấm lên, cất tiếng : "Chúng về nhà thôi, đừng phiền các dì bận rộn nữa."
" đúng." Phương Tri Lễ cũng gật đầu, đó xách giỏ nấm còn .
Phương Tri Ý và Thái Văn Quân bước theo hai , quên chào tạm biệt mấy chị dâu mới an tâm rời .
Thấy rời , những khác cũng đeo giỏ , bắt đầu hòa đoàn hái nấm.
đây cũng là công việc bận rộn kiếm công điểm, công việc cũng vì thế mà tùy tiện hơn nhiều, tụ tập từng nhóm hai ba chuyện phiếm.
"Nhắc đến thì hai em nhà họ Phương thực sự chiều chuộng cô em gái . Vừa thấy Đội trưởng Phương đấy chứ, cứ hễ nhắc đến cô em gái là khuôn mặt rạng rỡ niềm tự hào thôi."
" , các cô tham mưu Phương ? Nghe chồng ngày thường giống như Diêm Vương sống , kết quả là khi em gái đến còn tìm riêng chồng để hỏi chuyện."
"Tìm chồng cô gì thế?"
"Không nhà hai cô con gái nhỏ , hỏi chồng xem đám con gái nhỏ ưa gì ngày thường. Nghe ga trải giường và vỏ chăn của cô em gái nhỏ đều do Phương đích đến cửa hàng bách hóa trong thành phố mua đấy. Các cô thấy , vải hoa đó rẻ nhé." Người phụ nữ xong thì ánh mắt tràn đầy sự ngưỡng mộ. Thật tình mà thì hồi cô còn là con gái, ngay cả bố ruột cũng đối xử với cô như .
Bản phụ nữ cũng một trai cùng hai đứa em trai, nhưng vì quá đỗi thiên vị, hễ thức ăn ngon đồ dùng là lén lút cất riêng cho bọn con trai. Bà nhất định đợi cô ngủ say mới mang cho mấy em trai ăn uống.