Bùi Từ cứ thế giơ tay lên, cho Phương Tri Ý cơ hội lấy kẹo. Mặc dù thành phố ở biên giới thể sánh bằng Nam Thành sầm uất, nhưng khi họp chợ thì cũng ít qua tấp nập.
Phương Tri Ý quả thực ngờ một đàn ông chững chạc như Bùi Từ thể cắc cớ đến . Những đường hai cứ như kẻ ngốc. Cuối cùng, Phương Tri Ý, chút sĩ diện, đành thỏa hiệp, cô hạ giọng khẽ: "Anh Bùi Từ, em sai ."
"Hả? Anh thấy gì cả."
"Anh Bùi Từ..."
"Tiếp tục !"
"Bùi Từ, đừng nước lấn tới chứ?"
"Hả?"
"Anh Bùi Từ!!"
Mèo Dịch Truyện
Cuối cùng Bùi Từ cũng hài lòng trả que kẹo hồ lô cho Phương Tri Ý. Tức đến nỗi cô bé ăn vội vàng hết sạch que kẹo hồ lô chỉ trong mấy miếng, thèm để cơ hội chọc ghẹo thêm.
Bùi Từ bình tĩnh con gái đang ăn kẹo hồ lô một cách ngon lành, khóe môi khẽ cong lên, trong ánh mắt tràn đầy ý .
Phương Tri Ý chịu thiệt thòi, ép gọi " trai" ít , thì Bùi Từ cũng trả giá đắt. Ban đầu cô định dùng tiền để "dạy dỗ" Bùi Từ, nào ngờ đến cửa hàng bách hóa tổng hợp cô còn kịp bắt đầu, Bùi Từ tay .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-70-my-nhan-om-yeu-ga-cho-quan-nhan-soai-khi/chuong-97.html.]
Chỉ cần cô một món đồ lâu một chút, Bùi Từ sẽ lập tức đưa tiền bạc và phiếu mua hàng , nào là giày da, kem dưỡng da, cả ủng da, áo khoác lông thú mà dân bản địa thường mặc mùa đông...
Cuối cùng mua đến mức Phương Tri Ý cũng hoảng sợ. Cô Bùi Từ tiền, nhưng cứ mua sắm tiếc tay như , e rằng dù là nhà địa chủ giàu cũng khó mà chịu nổi.
Cô cảm thấy đây là một cách khác mà Bùi Từ cố tình trêu chọc : "Được , , đừng mua nữa mà."
"Sao ? Em thích ? Sợi len lắm, đan thành áo len mặc chắc chắn sẽ ấm áp và ."
Khi Bùi Từ đến đón cô, thấy cô mặc chiếc áo len màu đỏ tươi. Cô bé trông xinh xắn, làn da trắng trẻo, màu đỏ mặc càng tôn lên vẻ rạng rỡ của cô.
Bây giờ là tháng chín, vùng biên giới cuối thu, đợi đan xong kịp lúc để mặc cho ấm.
Phương Tri Ý ngờ Bùi Từ là đàn ông mà gu thẩm mỹ đến , nhưng sợi len là loại đắt nhất ở quầy hàng. Cô một cái định bỏ xuống, bây giờ cô tự kiếm tiền, cần thiết tiêu pha xa xỉ đến , hơn nữa quần áo của cô cũng thiếu thốn.
Kết quả là chị bán hàng ở quầy là tinh mắt, liếc một cái là ai sẽ là chi tiền. Thấy Phương Tri Ý định đầu chỗ khác, chị vội kéo Bùi Từ , hồ hởi : "Vị đồng chí quân nhân là dẫn..." Nói xong liếc Phương Tri Ý đang bên cạnh.
"Em gái." Bùi Từ đáp gọn.
"Dẫn em gái mua đồ ?" Chị hỏi .
Chị Bùi Từ xách túi lớn túi nhỏ trong tay, chị thấy hai mua ít đồ ở quầy hàng bên cạnh, từ vải vóc, giày da, lông thú, đến kem dưỡng da, dầu gội, kem đánh răng, xà phòng, hộp đựng xà phòng... đều đầy đủ.
Bây giờ khi xác định mối quan hệ của hai , chị càng Phương Tri Ý nhiều hơn. Cô bé trông xinh , chỉ là còn nhỏ tuổi một chút. nghĩ , cô bé xinh như , chắc chắn sẽ nhiều theo đuổi. Gia đình nào ý định kết giao, hẳn sẽ sớm dạm hỏi định đoạt. Hiện nay chuyện cũng thường thấy, tiên là đính hôn đợi đến mười tám mười chín tuổi mới kết hôn. Hôm nay lẽ là trai cùng em gái đến mua đồ đính hôn, nếu thể mua sắm tỉ mỉ đến .