Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Với thời tiết hiện tại chỉ sợ sẽ sống không nỗi!” Thời tiết hiện tại rất nóng, ánh sáng mặt trời chiếu thẳng trên đầu mấy tiếng liền.
"Cháu sẽ thử. Cho dù không sống được thì ít nhất cháu cũng đã từng cố gắng qua, như vậy cháu cũng không cảm thấy hối hận. Còn nếu như nó có thể sống sót, đó chẳng phải là một chuyện đáng vui mừng sao!" Hơn nữa, cô tin rằng bà nội nhất định sẽ không để cây dâu tằm này c.h.ế.t đâu. Dù sao thì trước kia khi Lý Trình Trình đói bụng đều phải dựa vào quả của cây này để đỡ đói.
Thậm chí có lúc Lý Trình Trình còn nghi ngờ cây dâu tằm này là do bà nội dùng trận pháp làm ra để chuẩn bị cho Lý Trình Trình.
Nhà họ Lý đã mười năm không cho Lý Trình Trình ăn cơm, Lý Trình Trình có thể sống và trưởng thành được như bây giờ cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.
Sau khi Lý Minh Sơn, Ngô Tú Châu và Hà Uyển Xuân bị bắt, những chuyện phía sau đã không còn liên quan gì đến Bạch Lâm Sơn, nên cậu ta đi về nhà, Bạch Đại Sơn nghe tin Lý Trình Trình đã trở lại, còn dẫn theo người thân mà cô đã tìm về đây khiến lòng anh cảm thấy căng thẳng vô cùng, vội vàng tắm rửa thay quần áo, còn chỉnh lý lại đầu tóc cho gọn gàng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-101-sap-xep-1.html.]
Trước khi kết hôn với Lý Trình Trình, anh chưa từng tiếp xúc với người nhà họ Lý, bây giờ người thân thực sự của Lý Trình Trình đã đến, anh cảm thấy rất lo lắng, sợ bọn họ sẽ không chấp nhận anh, sợ bọn họ sẽ mang Lý Trình Trình đi.
Bạch Đại Sơn vô cùng muốn gặp lại người vợ anh tâm tâm niệm niệm càng sớm càng tốt, sau khi chỉnh lý bản thân một hồi thì vội vã đi đến mộ của Trình Tuyết Dương, nhìn thấy Lý Trình Trình đứng đó làm anh không thể kiềm chế được sự nhớ nhung của mình, anh vội vàng nói: "Trình Trình, em trở về rồi?"
“Bạch Lão Đại.” Lý Trình Trình chạy đến bên cạnh Bạch Đại Sơn, khoác tay mình vào cánh tay anh, thái độ của cô cho anh biết cô không hề thay đổi, chỉ cần cô không thay đổi thì cho dù phía trước có bao nhiêu khó khăn trở ngại anh cũng sẽ không lùi bước.
Lý Trình Trình kéo Bạch Đại Sơn đến gặp mấy ông bà cụ, giới thiệu anh với bọn họ: “Ông cậu cả, ông cậu hai, bà dì tư, bà dì năm, đây là chồng của cháu, Bạch Đại Sơn. Nếu không nhờ có anh ấy thì cháu đã qua đời từ lâu rồi.”
Trong lòng Bạch Đại Sơn cảm thấy vô cùng lo lắng, nhưng anh buộc mình phải bình tĩnh lại: “Ông cậu cả, ông cậu hai, bà dì tư, bà dì năm, cháu là Bạch Đại Sơn, là chồng của Trình Trình, mọi người gọi con là Đại Sơn là được rồi ạ."
Mấy ông bà cụ đều đang đánh giá Bạch Đại Sơn, ngũ quan đoan chính, thân thể cường tráng, dáng người cao lớn khỏe mạnh, chỉ nhìn dáng vẻ bên ngoài thì đúng là không tệ, nhưng quan trọng nhất vẫn là phẩm chất con người, bây giờ chỉ mới là lần đầu tiên gặp mặt, cho nên bọn họ còn chưa thể xác định được.
Bọn họ không mong cầu anh cái gì, chỉ cầu anh đối xử tốt với Trình Trình là được rồi, dù sao cuộc sống mười mấy năm qua của Trình Trình đã quá vất vả, nếu người đàn ông này còn đối xử tệ với cô thì cuộc đời cô sẽ còn khốn khổ đến mức nào nữa đây?