Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4VQydWuR98
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đơn giản chỉ vì Lý Trình Trình không muốn Bạch San San tới nhà cô mà thôi.
Sau khi nhà họ Trình đưa quan tài Trình Tuyết Dương về đến nơi, bọn họ đã tổ chức một buổi tang lễ hoành tráng cho bà ấy rồi mới chôn cất bà ấy tại nghĩa trang nhà họ Trình.
Lúc Lý Trình Trình quỳ lạy trước ngôi mộ mới của bà nội, Lý Trình Trình đã nghe thấy tiếng hai chữ “Cảm ơn” từ nơi xa xôi vọng lại.
Lý Trình Trình biết đây là bà nội đang muốn cảm ơn cô vì đã giúp bà ấy tìm lại gia đình, để bà ấy trở về với cội nguồn, trở về bên cha mẹ của bà ấy, cuối cùng bà ấy cũng không còn là một cô hồn dã quỷ nữa.
Đối với Lý Trình Trình mà nói thì thật ra cô cũng không có làm gì cả, hơn nữa bà nội cũng đã đưa cho cô ba rương vàng lớn, cho nên bà nội không cần phải nói lời cảm ơn với cô đâu, nhưng bà nội cũng không nói nên xử lý cái rương vàng lớn còn lại như thế nào, cô cũng không biết nên xử lý nó thế nào nên tạm thời cứ để yên ở đó đi!
Sau khi nhập mộ Trình Tuyết Dương vào nghĩa trang nhà họ Trình, thì mọi người cũng rời đi, không bao lâu sau thì có người cầm bát m.á.u chó mực đổ lên bia mộ mới toanh của Trình Tuyết Dương.
Một bà cụ khoảng sáu mươi tuổi nghiến răng nghiến lợi nói: “Trình Tuyết Dương, không ngờ cô còn có thể lợi hại như vậy, cô cũng đã c.h.ế.t nhiều năm như vậy, mà vẫn có thể hủy hoại thanh danh của tôi. Nhưng như vậy thì có ích gì chứ? Cô đã chịu khổ sở cả đời, còn tôi thì được hưởng thụ cả đời!"
“Dám tranh giành đàn ông với tôi, không biết tự lượng sức mình.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-111-chuyen-be-xe-ra-to-3.html.]
“Trình Tuyết Dương, cô chính là thủ hạ bại tướng của tôi!”
Khi bà cụ quay người rời chân thì bước hụt một cái, mặt đập thẳng vào phiến đá rồi không còn cử động nữa.
Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn ở lại nhà họ Trình hai ngày rồi tự mình lái xe về nhà, không nhờ Trình Thần đưa về.
Hiếm lắm Trình Thần mới có được mấy ngày nghỉ phép, cậu ấy nên dành thời gian ở cùng gia đình thay vì lãng phí khoảng thời gian này trên đường.
Ông cậu cả dặn đi dặn lại Lý Trình Trình nhất định phải đến nhà họ Trình ăn tết, vì tuổi tác của ông cũng đã cao, ai biết được ông ấy còn có thể sống được bao nhiêu năm nữa, nên ông ấy muốn nhìn thấy đứa cháu gái mà em ba yêu quý nhất này thêm mấy lần.
Nếu không có Lý Trình Trình thì làm sao sự thật có thể được tiết lộ?
Trình Tuyết Dương còn có cơ hội lá rụng về cội nữa hay không?
Lý Trình Trình không có người nhà, mà hiện tại cô lại có được nhiều người thân đối tốt với cô như vậy, cô đương nhiên rất quý trọng họ, không cần đợi đến Tết Nguyên Đán, sau khi mùa đông đến thì cô có thể tới đây rồi.
Thành phố Thượng Hoà dù sao cũng là thành phố lớn, cơ hội kiếm tiền cũng nhiều hơn so với ở trấn nhỏ của bọn họ, sau khi trở về cô có thể tìm thêm vài người đến giúp cô hái trái cây rừng, sau đó trữ trong hang động, đợi đến khi mùa đông đến thì bọn họ có thể mang đến thành phố Thượng Hoà để bán.