Hai người ngủ trên giường tầng làm bằng gỗ, để tạo điều kiện cho Cố Trạch học bài nên Cố Trạch ngủ giường dưới, Cố Vũ ngủ giường trên.
Cố Trạch và Lý An An đang ngồi đọc sách ở bàn cạnh cửa sổ, Cố Trạch đặt cuốn sách trong tay xuống, nghiêng đầu nhìn Lý An An, do dự một lúc, sau đó đưa tay ôm lấy Lý An An.
Lý An An kinh ngạc kêu lên, sau đó ngượng ngùng dựa vào trong n.g.ự.c Cố Trạch: "Cố Trạch..."
"An An, anh thực sự muốn... anh thực sự muốn..." Cố Trạch cố ý nói nửa câu, chỉ là để Lý An An chủ động, để Lý An An tự đưa ra ý muốn kết hôn trước. Tốt nhất là nên kết hôn trước chứ sao phải chờ đến sang năm khi thi đại học xong làm gì, cưới xong để Lý An An lại trong nhà hầu hạ anh ta, nuôi anh ta đi học, một người phụ nữ thì cần gì phải học nhiều?
Nhìn thấy dáng vẻ nóng nảy của Cố Trạch, Lý An An cũng cảm thấy như có vô số con kiến đang bò trong lòng, nhưng cô ta vẫn không làm theo ý muốn của Cố Trạch vì cô ta vẫn ghi nhớ lời mẹ nói, thứ tự không thể bị phá vỡ, khi thứ tự bị phá vỡ thì người đàn ông sẽ nghĩ rằng cô ta là một người phụ nữ tùy tiện và sẽ không coi trọng cô ta trong tương lai.
Cố Trạch thấy có hứng thú thì trực tiếp hôn Lý An An không cần biết cô ta có đồng ý hay không, Lý An An từ chối một chút, sau đó đặt tay lên vai Cố Trạch và nhắm mắt lại.
Mãi cho đến khi Cố Trạch nói vào tai cô: "Chúng ta lên giường nghỉ ngơi một lát nhé?” Thì cô ta mới mở mắt, nghĩ đến lời mẹ dặn, trước khi kết hôn không thể lên giường được, cô ta từ chối: “Cũng muộn rồi, em phải về nhà nấu cơm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-126-ky-nang-dien-xuat-sac-1.html.]
Vì vậy Lý An An cầm sách rời đi, khi ra khỏi nhà của Cố Trạch, cô ta nhìn thấy Lăng Nhược Tuyết đang đứng ngoài cổng sân nhìn xung quanh, Lý An An có chút không vui và hoảng sợ vì ông nội của Lăng Nhược Tuyết là kế toán của thôn và mỗi ngày đều làm việc cùng trưởng thôn, Cố Trạch và Lăng Nhược Tuyết lớn lên cùng nhau, hai người có thể coi là thanh mai trúc mã, vì vậy Lý An An thấy rất bất an về địa vị của mình.
Nhìn thấy Lý An An đi ra khỏi nhà Cố Trạch, trong mắt Lăng Nhược Tuyết lộ ra vẻ địch ý mãnh liệt, tất cả đều là lỗi của Lý Trình Trình, nếu Lý Trình Trình không cứu Cố Trạch thì làm sao Cố Trạch có thể bị ép đính hôn với người của nhà họ Lý được?
Đầu tiên là Lý Trình Trình, bây giờ lại đến Lý An An.
Lăng Nhược Tuyết nhìn Lý An An rất lâu, sau đó xoay người rời đi, một lúc sau, cô ta nhìn lại thì thấy Lý An An đã về nhà, chỉ để lại một bóng người phía sau, cô ta đợi một lúc cho đến khi Lý An An hoàn toàn khuất bóng mới quay lại cửa sân nhà Cố Trạch gõ cửa.
Bây giờ mới có mười giờ, mọi người đều phải làm việc xong vào lúc mười một giờ, cô ta vẫn có thể nói chuyện với Cố Trạch một lát.
Cố Trạch nghe thấy tiếng gõ cửa, anh ta khó chịu vì chưa được thỏa mãn dục vọng mang theo vẻ mặt tức giận đi ra mở cửa, nhìn thấy Lăng Nhược Tuyết đứng ở bên ngoài thì điều chỉnh cảm xúc nói: “Nhược Tuyết, em đến tìm anh à?"
Lăng Nhược Tuyết gật đầu: "Đúng vậy, anh Cố Trạch, em có một câu hỏi không hiểu nên muốn nhờ anh Cố Trạch giúp đỡ."
Lăng Nhược Tuyết hơn Cố Trạch một tuổi, năm nay cô ta mười chín tuổi, gia đình cô ta từ lâu đã muốn giới thiệu cho cô ta mấy người, nhưng vì thích Cố Trạch nên cô ta từ chối, nếu đợi thêm nữa, có lẽ gia đình cô ta sẽ không thể chờ được mà giới thiệu cho cô ta người khác, nhưng cô ta thực sự không muốn kết hôn với người khác.
"Mời vào!" Cố Trạch để Lăng Nhược Tuyết vào, sau đó đóng cửa sân lại, dẫn Lăng Nhược Tuyết đến bàn học trong phòng ngồi xuống, "Là câu hỏi nào? Xem anh có thể làm được không."