Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Thập Niên 80: Cùng Chồng Lưu Manh Làm Giàu - Chương 147: Bán Kem 2

Cập nhật lúc: 2025-07-04 07:30:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hôm nay bán được một nghìn cây kem, mọi người không nỡ ăn lấy một cây, đều bán hết toàn bộ. Vốn cộng với lãi là tám mươi đồng, trước tiên để lại bốn mươi đồng tiền vốn cho ngày hôm sau, còn lại bốn mươi đồng tiền lãi.

Lý Trình Trình đưa cho Bạch Thư Lễ và Hạ Vân Lai mỗi người một đồng, sau đó lại cho họ mỗi người hai hào tiền ăn trưa. Bởi vì để tranh thủ thời gian bán kem, mọi người đều chưa ăn trưa.

Còn lại ba mươi bảy đồng sáu hào, Lý Trình Trình và Lăng Nhược Tuyết mỗi người chia nhau mười tám đồng tám hào. Lăng Nhược Tuyết không ngờ rằng chỉ trong một ngày đã kiếm được gần mười chín đồng, bằng nửa tháng lương của công nhân thành phố.

Nếu kiên trì một tháng, bản thân cô ấy có thể kiếm được năm sáu trăm đồng, quả thực quá lợi hại.

Trong lòng Lăng Nhược Tuyết không khỏi nảy sinh một tia bội phục Lý Trình Trình. Tuy cô không học qua sách vở nhưng thực sự là người có đầu óc!

Bạch Thư Lễ và Hạ Vân Lai cầm một đồng hai hào của mình, trong lòng cũng vui mừng khôn xiết. Nếu có thể theo Lý Trình Trình bán kem một tháng, thu nhập của họ sẽ không thua kém công nhân thành phố. Tuy nhiên, họ đều hiểu rằng mùa hè rất ngắn ngủi. Cộng thêm cuối tháng tám, họ còn phải đi học, cùng lắm thì họ chỉ có thể kiếm tiền trong một tháng. Nhưng như vậy cũng đủ rồi, họ không tham lam.

"Lăng Nhược Tuyết, Bạch Thư Lễ, hai người là học sinh, phải học hành chăm chỉ. Kiếm tiền cũng đừng để lỡ việc học, không thì gia đình của hai người sẽ trách tôi." Lý Trình Trình ngẩng đầu nhìn về phía xa, ánh nắng quá chói chang, cô không nhìn rõ gì cả.

Bạch Thư Lễ gật đầu, đáp: "Vâng, về nhà cháu sẽ học. Sau này mỗi ngày về nhà cháu sẽ học hai tiếng."

Lý Trình Trình gật đầu: "Đúng vậy, học hai tiếng một ngày là đủ rồi. Nếu học lâu quá đầu óc sẽ mụ mẫm như hồ dán, ngược lại sẽ không có hiệu quả học tập gì cả."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-147-ban-kem-2.html.]

Lăng Nhược Tuyết nghiêng đầu nhìn Lý Trình Trình, luôn cảm thấy cô hiểu biết rất nhiều, hoàn toàn không giống như một người mù chữ chưa từng đọc qua sách vở.

"Đúng rồi, sau khi ba người về nhà tạm thời đừng nói với ai về chuyện chúng ta bán kem kiếm tiền, kẻo mọi người lại ồ ạt đến đây lấy sỉ kem đi bán. Bọn họ kiếm được tiền sẽ không cảm ơn chúng ta nhưng nếu bị lỗ thì nhất định sẽ tìm chúng ta gây phiền phức, thậm chí còn bắt chúng ta đền tiền nữa. Vì vậy chúng ta cứ im lặng, đợi sau này họ phát hiện ra, học theo bán kem thì sẽ không liên quan gì đến chúng ta nữa." Lòng dạ con người vốn không chịu được thử thách.

Tuy Bạch Thư Lễ và Hạ Vân Lai không hiểu rõ lắm nhưng đều gật đầu đồng ý, đặc biệt là Hạ Vân Lai, cậu ấy có thể nói với ai? Nói với mẹ kế để mẹ kế lấy hết tiền của cậu ấy sao? Cậu ấy lại không ngốc như vậy.

Hôm nay, cậu ấy trốn làm việc ra ngoài. Đoán chừng mẹ kế đã phát hiện ra cậu ấy không đi làm và đã tức sắp nổ tung rồi. Nhưng để kiếm tiền, để thoát khỏi hoàn cảnh khốn khó này, chịu một trận đòn thì có sao?

Nếu mẹ kế đánh cậu ấy, sau này cậu ấy sẽ nhờ vào chuyện này giả vờ ốm, nói muốn đến bệnh viện khám sức khỏe. Dù sao cậu ấy sẽ không làm việc cho mẹ kế nữa, cậu ấy không được hưởng gì cả, vậy thì làm công việc này để làm gì?

Hạ Vân Lai do dự một lúc, mới nói với Lý Trình Trình: "Chị Trình Trình, em có thể để tiền ở chỗ chị không? Nhà em..."

Bạch Thư Lễ cắt ngang lời cậu ấy: "Gọi là thím."

Sao cậu ấy có thể tự dưng thấp hơn một bậc được chứ?

"Được, đưa cho chị đi! Em tự ghi chép tiền lại là được." Lý Trình Trình đã có thêm hiểu biết đơn giản về tình hình gia đình của Hạ Vân Lai.

Nếu Hạ Vân Lai mang tiền về nhà, đoán chừng còn chưa kịp cầm nóng tay đã thành tiền của người khác.

Loading...