Chỉ còn hai người họ, không cần trả tiền công cho người khác nữa nên mỗi ngày họ có thể chia nhau hai mươi đồng.
Mặc dù kem que không thể bán được lâu nữa nhưng cậu ấy nghĩ, bán được ngày nào hay ngày ấy. Đến lúc đi học cậu ấy cũng sẽ giống như Bạch Thư Lễ, học hành chăm chỉ, sau này rời khỏi nơi đây, không bao giờ để cha mẹ kế bắt nạt, cũng không phải hy sinh cả đời cho mẹ kế và con của mẹ kế nữa.
So với Lý Trình Trình trước đây, việc Hạ Vân Lai muốn trộm giấy tờ tùy thân dễ dàng hơn nhiều, bởi vì nhà cậu ấy không có ai trông coi. Trước đây nhà họ Lý, bà Ngô Tú Châu ngày nào cũng ở nhà canh chừng, cứ như đề phòng Lý Trình Trình vậy.
Tối hôm đó, Bạch Thư Lễ tan học về nhà, vừa bước vào cổng, cửa sân nhà cậu ấy đã bị ai đó đập mạnh. Bạch Thư Lễ còn chưa kịp bước vào nhà chính lại quay người đi mở cửa.
Nhìn thấy mẹ kế của Hạ Vân Lai đang đứng ở ngoài với dáng vẻ tức giận đùng đùng, gương mặt Bạch Thư Lễ chợt biến sắc.
"Thím này, thím gõ cửa nhà cháu có việc gì không?" Bạch Thư Lễ không thích nhìn thấy cô ta, cô ta không những bắt nạt Hạ Vân Lai mà còn bảo con cái cũng bắt nạt Hạ Vân Lai. Những đứa con mà cô ta sinh ra, không đứa nào đối xử với Hạ Vân Lai như anh trai.
"Bạch Thư Lễ, Vân Lai nhà thím đâu?" Mẹ kế Hạ Vân Lai không khách sáo lên tiếng.
Bạch Thư Lễ có hơi không còn gì để nói nhưng vẫn giả vờ hung dữ nói: "Thím này, cháu đi học ở trường, chiều tối mới về nhà. Sao cháu biết được Hạ Vân Lai ở đâu? Thím tìm nhầm người rồi đúng không? Cháu nghĩ Hạ Vân Lai ở đâu, thím nên tự hỏi mình, thím hẳn là hiểu rõ hơn ai hết mà."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-150-hun-thit-kho-1.html.]
Cậu ấy tuyệt đối sẽ không bán đứng Hạ Vân Lai.
Cuộc sống của Hạ Vân Lai thật sự quá khó khăn.
"Hôm đó chính là cháu đến tìm Vân Lai nhà thím. Thím đã nhìn thấy hết, cháu đừng hòng chối cãi, Vân Lai nhà thím đâu?" Mẹ kế của Hạ Vân Lai nói, còn muốn lấy tay đẩy Bạch Thư Lễ.
Hạ Vân Lai không ở nhà, mọi việc nhà đều do cô ta làm. Bởi vì cô ta không muốn để con ruột của mình làm việc, bây giờ cô ta chỉ mong Hạ Vân Lai nhanh chóng về nhà làm việc.
Bác hai của Bạch Đại Sơn cũng chính là bà nội của Bạch Thư Lễ. Bà ấy thấy mẹ kế của Hạ Vân Lai muốn đánh Bạch Thư Lễ thì cầm chổi đánh vào mặt cô ta: "Chính cô đuổi đánh Hạ Vân Lai nên thằng bé mới bỏ chạy, tìm Thư Lễ nhà tôi làm gì? Trốn tránh trách nhiệm cũng không thể như vậy được? Ai mà không biết sau khi Thư Lễ nhà tôi đến tìm Vân Lai, cô đã đánh Vân Lai một trận. Tôi còn nghi ngờ Vân Lai bị cô đánh bị thương, c.h.ế.t ở bên ngoài rồi đúng không?"
"Tôi nói cho cô biết. Nếu chúng tôi báo công an thay cho Vân Lai thì cô cũng sẽ giống như Cố Trạch, phải đi tù đấy cô có biết không?" Bà nội Bạch Thư Lễ vừa đuổi mẹ kế của Hạ Vân Lai đi, vừa nói: "Nếu cô dám đến tìm Thư Lễ nhà tôi gây rối nữa, tôi sẽ thay Vân Lai đi báo công an. Mọi người nói tôi nhiều chuyện cũng được, tôi đây thích nhiều chuyện đó!"
Mẹ kế của Hạ Vân Lai sợ hãi, vội vàng lùi ra ngoài cửa. Hạ Vân Lai đã nhiều ngày không về nhà, nếu như thật sự có người báo án thay cho Hạ Vân Lai, cô ta cũng sẽ phải chịu tội. Bởi vì sau khi Bạch Thư Lễ đến tìm Hạ Vân Lai, cô ta đã thực sự đánh Hạ Vân Lai.
Bà nội Bạch Thư Lễ đóng cửa sân lại vang lên một tiếng “ầm”, sau đó nói lớn với bên ngoài: “Nếu cô còn đến tìm thằng Thư Lễ nhà tôi, tôi sẽ đến đồn công an, cố gắng xem lại nên đối xử với Hạ Vân Lai như thế nào đi.”
Mẹ kế của Hạ Vân Lai sợ hãi vô cùng, vội vàng chạy trốn khỏi nhà Bạch Thư Lễ.
Bà nội tiếp tục nói với Bạch Thư Lễ: "Thư Lễ, sau này nếu cô ta còn đến tìm con gây rối thì con cũng đừng khách sáo, trực tiếp đến đồn công an báo án, để công an đến xử lý cô ta."