Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Thập Niên 80: Cùng Chồng Lưu Manh Làm Giàu - Chương 164: Quý Nhân 1

Cập nhật lúc: 2025-07-04 07:36:20
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lòng biết ơn của thiếu niên mười bốn tuổi dành cho sự giúp đỡ và nâng đỡ của Lý Trình Trình sẽ tồn tại suốt cuộc đời cậu ấy.

"Cái lò than này coi như quà chị tặng cho nhân viên của mình nhé! Trời càng ngày càng lạnh rồi, có lò than sưởi ấm cũng tốt, còn có thể đun nước nóng dùng bất cứ lúc nào. Nhưng nhất định phải mở cửa sổ thông gió, không sẽ bị ngộ độc than đấy, hiểu chưa?" Lo lắng Hạ Vân Lai không biết những kiến thức sinh hoạt phổ thông như vậy, Lý Trình Trình nhịn không được dặn dò một phen.

"Cảm ơn chị Trình Trình." Hạ Vân Lai cảm động vô cùng, ngay cả cha ruột cậu ấy cũng không quan tâm cậu ấy như vậy. Ông bà nội cũng thiên vị đứa em trai do mẹ kế sinh ra, chỉ có Lý Trình Trình đối xử tốt với cậu ấy như vậy.

Lý Trình Trình chính là quý nhân trong cuộc đời cậu ấy!

Hạ Vân Lai ăn một chén cháo gạo trắng thơm ngon, sức lực cũng hồi phục không ít, không còn yếu ớt như trước. Lý Trình Trình liền rời đi.

Đợi Lý Trình Trình đi rồi, Hạ Vân Lai xuống giường đóng cửa, vừa quay đầu lại liền nhìn thấy thứ gì đó xuất hiện dưới gầm giường. Cậu ấy vội vàng đi qua, kéo thứ dưới gầm giường ra, chỉ thấy bên trong có gạo trắng ngà, hạt kê vàng óng.

Còn có hai mươi quả trứng gà cùng giò heo muối và đầu heo muối.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-164-quy-nhan-1.html.]

Thứ tốt như vậy, sao có thể để ở đây? Nếu như để người khác ngửi thấy mùi hương tìm đến, hãm hại cậu ấy ăn trộm đồ thì phải làm sao? Chỉ có thể đợi đến nửa đêm canh ba, sau khi mọi người đều ngủ rồi, mới dùng lò than nấu để ăn.

Nhìn những thứ này, cậu ấy cảm động đến suýt khóc. Ở nhà cậu ấy thậm chí còn không có cơm ăn, nói gì đến thịt. Mỗi lần nhà mua một miếng thịt, đều là mấy anh em chia nhau, cậu ấy còn chẳng nếm được tí mỡ nào.

Hạ Vân Lai thầm thề trong lòng nhất định phải nghe lời Lý Trình Trình, làm tốt mọi việc cho Lý Trình Trình, sau này chỉ cần Lý Trình Trình cần, cậu ấy nhất định sẽ không từ chối.

Buổi tối, Lý Trình Trình kể chuyện này cho Bạch Đại Sơn nghe. Bạch Đại Sơn suy nghĩ một chút rồi đồng ý, hẹn Hạ Vân Lai một địa điểm giao hàng, sau này chỉ cần đưa hàng cho Hạ Vân Lai là được, để cậu ấy từ từ bán.

Dù sao Hạ Vân Lai cũng ở thị trấn, có thể từ từ bán. Bây giờ trời đã lạnh, quả dại cũng không dễ hỏng. Hôm nay bán không hết thì ngày mai bán tiếp cũng được, huống hồ thị trấn đông dân, sức mua cũng lớn, không lo bán không được.

Trước đây Bạch Đại Sơn chỉ bán một hai tiếng buổi sáng là có thể bán hết. Điều này có nghĩa là thị trấn vẫn có nhiều người đồng ý tiêu tiền.

Sau đó, Bạch Đại Sơn cùng Hạ Vân Lai bán hàng rong trong vài ngày. Sau đó, họ hẹn gặp nhau ở một địa điểm hẻo lánh. Bạch Đại Sơn sẽ mang những thứ cần bán đến đó mỗi ngày, Hạ Vân Lai sẽ lấy hàng và mang đến thị trấn để bán. Sáng hôm sau, khi Hạ Vân Lai đến lấy hàng, cậu ấy sẽ đưa tiền kiếm được ngày hôm trước cho Bạch Đại Sơn và giữ lại một đồng làm tiền công.

Lý Trình Trình và Bạch Đại Sơn đều biết rõ một ngày có thể kiếm được bao nhiêu tiền. Nếu số tiền ít đi, họ sẽ dễ dàng phát hiện ra. Mặc dù Hạ Vân Lai không có gia đình tốt và không có học thức nhưng cậu ấy là một người thực tế và trung thực, sẽ không lấy nhiều hơn một xu của họ. Điều này cũng khiến Lý Trình Trình quyết định giữ cậu ấy lại và cùng cậu ấy phát triển trong tương lai.

Loading...