Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trình Tuyết Dương nghe đến hai chữ Trình Trình thì cảm thấy thật trùng hợp, bởi vì năm xưa bà ấy đã muốn đặt tên con gái mình là "Trình Trình" nhưng đứa con đầu tiên là con trai. Sau đó bà ấy lại muốn đặt tên cho cháu gái là "Trình Trình", kết quả là con dâu cả sinh cho bà ấy một cặp sinh đôi. Nhưng mà bản thân họ đã đặt tên cho con rồi. Đứa lớn tên là Quý Khiết, đứa nhỏ tên là Quý Tình, cho nên không dùng đến cái tên này.
Bây giờ nghe thấy người khác cũng có tên là "Trình Trình", Trình Tuyết Dương cảm thấy cái tên này giống như là do bà ấy đặt vậy.
"Đợi đến khi giải quyết xong việc nhà, bà nhất định phải đích thân qua xem. Cô gái khiến A Thần cảm thấy giống bà rốt cuộc là giống bà đến mức nào." Trình Tuyết Dương nghiêm túc nói. Bà ấy muốn gặp gỡ cô bé trông rất giống mình này.
Đồng thời còn sử dụng cái tên mà bà ấy đã thích trong mấy chục năm.
Bà ấy luôn muốn đặt tên cho con mình là "Trình Trình" nhưng lại luôn lỡ hẹn với cái tên này.
Trình Tuyết Dương quay lại ghế sofa, ngồi xuống bên cạnh Quý Hạc Minh. Quý Hạc Minh vươn tay nắm lấy tay bà ấy. Kể từ khi họ vượt qua muôn vàn khó khăn để đến được với nhau. Quý Hạc Minh luôn trân trọng bà ấy như báu vật, ngay cả khi giờ đây bà ấy đã trở thành bà lão sáu mươi lăm tuổi.
"Bà muốn đến trấn Thần Quang à?" Quý Hạc Minh dịu dàng hỏi.
Trình Tuyết Dương gật đầu: "Cuối năm rồi, mọi nơi đều bận rộn. Đợi mọi việc xong xuôi rồi qua trấn Thần Quang xem rốt cuộc là nơi như thế nào."
Mặc dù nghe có vẻ hơi khó tin nhưng Trình Tuyết Dương lại kiên định tin rằng, bí ẩn trong lòng bà ấy chỉ có thể được giải đáp sau khi bà ấy đến trấn Thần Quang.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-185-di-gap-mot-lan-2.html.]
Nhiều năm nay cũng không biết xảy ra chuyện gì, mỗi lần chỉ cần nghe tiếng nói trong đầu, bà ấy có thể tránh được những chuyện không hay. Nếu không có tiếng nói trong đầu nhắc nhở, có lẽ bà ấy đã không còn trên cõi đời này.
Quý Hạc Minh gật đầu: "Đến lúc đó tôi sẽ đi cùng bà."
Trình Tuyết Dương gật đầu.
Trình Tuyết Dương và Quý Hạc Minh ăn cơm ở nhà anh cả, sau đó cùng nhau về nhà. Nhưng lúc họ đang đi giữa đường thì nhìn thấy Quý Tình, cũng chính là em gái trong hai đứa cháu gái sinh đôi đang đi vào một con hẻm nhỏ cùng một người phụ nữ.
Trình Tuyết Dương nhìn Quý Hạc Minh, không nói gì mà âm thầm ghi nhớ một số việc trong lòng.
Hai đứa cháu gái sinh đôi, chị là Quý Khiết và em gái là Quý Tình. Chị gái ngoan ngoãn hiền lành, học giỏi, tuy có khuyết điểm nhưng ưu điểm vẫn nhiều hơn khuyết điểm.
Quý Tình thì lại không giống như vậy, cả người đều có khuyết điểm, cả người đều tâm cơ. Mặc dù còn nhỏ tuổi nhưng tâm cơ của cô ta còn nhiều hơn cả mẹ chồng độc ác.
Cô ta dựa vào sức của chính mình khiến cho cả nhà họ Trình và nhà họ Quý đều chán ghét cô ta không chịu được.
Từ nhỏ Trình Tuyết Dương đã bắt đầu nghi ngờ, bởi vì nhà họ Trình thật sự không tìm ra một người nào như vậy. Con cái ít nhiều cũng phải có chút giống ba mẹ nhưng Quý Tình lại không có một điểm nào giống. Còn không chỉ có một người từng nói với bà ấy, nhà họ Quý có phải là bế về nhầm đứa trẻ lúc ở bệnh viện hay không?
Lúc đầu khi nghe người khác nói, Trình Tuyết Dương cũng không để ở trong lòng. Sau này khi bà ấy phát hiện ra vấn đề, muốn điều tra lại thì đã không còn cách nào điều tra được nữa.
Không còn cách nào điều tra, vậy thì bắt đầu từ Quý Tình, chậm rãi điều tra, thế nào một ngày nào đó bà ấy cũng sẽ tìm ra chân tướng sự việc.