Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Về Thập Niên 80: Cùng Chồng Lưu Manh Làm Giàu - Chương 210: Con Rể 1

Cập nhật lúc: 2025-07-04 07:39:09
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/AKOms4MFnX

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hai người bọn họ ung dung ngồi đó, hưởng thụ bầu không khí sảng khoái. Nhưng ở trung tâm khu chợ, có một người phụ nữ không hề thoải mái chút nào. Đó là một người phụ nữ quấn khăn trên đầu, cổ quàng chiếc khăn rách vá. Trước mặt cô ta là một chiếc mâm gỗ, bên trong mâm là những con cá chạch đang nằm im lìm. Khi cô ta đến đây mang theo bao nhiêu cá chạch thì hiện giờ vẫn còn bấy nhiêu.

Nói cách khác, đến giờ cô ta vẫn chưa bán được con cá chạch nào.

Nếu hôm nay không bán được những con cá chạch này, cô ta sẽ không có cơm ăn, vì vậy cô ta vô cùng mong có người đến mua cá chạch của mình.

"Vị đồng chí này, sắp Tết rồi, mua ít cá chạch về thêm món ăn đi ạ? Cá chạch này do chính ba chồng tôi tự tay bắt đấy, tươi ngon lắm!"

"Thím ơi..."

Cứ mỗi người họp chợ đi qua quầy hàng của cô ta, cô ta lại van nài như vậy. Nhưng mọi người đều là dân quê, muốn ăn cá chạch hay lươn đều có thể tự đi đào. Ai lại muốn tốn tiền mua cá chạch của người khác?

Với số tiền đó, thà mua vài khúc xương về hầm nồi canh, mỗi người uống một chén còn ấm người hơn!

Liễu Lệ Hoa van xin những người họp chợ đi qua quầy hàng của mình, bỗng nhiên trong đám đông cô ta nhìn thấy một khuôn mặt vô cùng quen thuộc mà cô ta cực kỳ quyến luyến.

Liễu Lệ Hoa vui mừng mở to mắt, định nhìn kỹ hơn thì người đó đã chìm trong biển người.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-210-con-re-1.html.]

Cô ta vội vàng đứng dậy, mắt liên tục nhìn về hướng người đó vừa xuất hiện, chẳng lẽ là nhìn nhầm?

Bạch Đại Sơn dùng một tay bưng một tô hoành thánh, quay lại trước mặt Lý Trình Trình, đặt hoành thánh lên xe ba bánh. Sau đó Bạch Đại Sơn đạp xe ba bánh chở Lý Trình Trình về, vốn dĩ họ chỉ làm bộ làm tịch, chứ không thực sự đến bán gà.

Nhà chỉ nuôi ba mươi con gà, chúng được cho ăn rau dại và ốc nhỏ, thịt ngon vô cùng, chắc chắn phải giữ lại cho vợ bồi bổ cơ thể, sao có thể ngốc nghếch bán đi chứ?

Đi được nửa đường, Lý Trình Trình thu hết gà trên xe ba bánh vào đường hầm hang động, sau đó lại chuyển một số đồ Tết đã mua trước đây ra. Dù sao nhà chỉ có bốn người, cũng không cần chuẩn bị quá nhiều đồ, kẻo lại đều vào miệng người khác.

Xe ba bánh vừa vào thôn An Cư đã bị mọi người vây quanh, mọi người xôn xao hỏi: "Bạch lão đại, gà bao nhiêu tiền một cân?"

"Thực sự có người mua sao?"

"Gà của hai người đã bán hết chưa?"

Bạch Đại Sơn chậm rãi dừng xe ba bánh. Lý Trình Trình lập tức đứng dậy, phất tay với mọi người: "Mọi người yên lặng chút, từ từ nghe tôi nói đã!"

Đợi đến khi mọi người đều im lặng, không còn ríu rít nói không ngừng, Lý Trình Trình mới lên tiếng: "Gà bên ngoài bán tám hào một cân. Hôm nay chúng tôi bắt được hai mươi con gà đã bán hết, tổng cộng bán được gần sáu mươi đồng, nhưng mua một ít đồ Tết và đồ dùng cần thiết trong nhà nên không còn lại bao nhiêu tiền. Nhưng như vậy cũng kiếm được nhiều tiền hơn kiếm công điểm cả năm."

"Được rồi, tôi chỉ nói đến đây thôi, mọi người tự cân nhắc nhé!" Lý Trình Trình sẽ không khuyên mọi người nuôi gà đâu, nếu thất bại không kiếm được tiền, chẳng phải mọi người sẽ hận c.h.ế.t cô và Bạch Đại Sơn sao?

Cô tiết lộ mình kiếm được bao nhiêu tiền, chính là muốn chuẩn bị cho những ngày tốt đẹp sau này, kẻo người ta thấy cô mặc đồ mới lại nghi ngờ nguồn gốc tiền của họ. Hiện giờ họ có tiền rồi, dù cô mặc đồ mới hay nhà cô thường xuyên có mùi thịt thơm bay ra, người khác cũng không có lý do nghi ngờ họ.

Loading...