Liễu Lệ Hoa bối rối sửa soạn lại quần áo, sau đó đứng dậy đi ra ngoài, Bạch San San nhìn thấy Liễu Lệ Hoa đi ra, đi tới nói: "Chị Lệ Hoa, chị về rồi à?"
"San San, là em sao! Bây giờ em thay đổi nhiều quá, chị cũng không nhận ra em." Nhìn thấy Bạch San San mặc quần áo và đi giày đẹp, trong lòng Liễu Lệ Hoa tràn đầy ghen tị, cô ta (BSS) vẫn còn là học sinh thì sao có đủ khả năng mua những thứ này được? Chắc chắn tất cả đều là tiền của Bạch lão đại, nếu cô ta (LLH) cưới Bạch lão đại, cô ta nhất định sẽ không để Bạch San San lãng phí tiền của Bạch lão đại như thế này.
“Chị Lệ Hoa, chị cũng đã thay đổi rất nhiều.” Bạch San San kiêu ngạo nói.
Liễu Lệ Hoa nghe được lời này càng tức giận hơn, không phải Bạch San San nói mình đã già sao? Liễu Lệ Hoa nghĩ trong lòng, đợi đến khi cô ta thành công gả cho Bạch lão đại, một xu cũng sẽ không cho Bạch San San, cũng không trả học phí, để cô ta tự mình lo.
"Chị Lệ Hoa, bây giờ chị đi tìm anh trai em sao? Em dẫn chị đi!" Bạch San San vừa nói vừa đưa tay nắm lấy cánh tay của Liễu Lệ Hoa, cô ta cũng muốn đi theo xem vẻ mặt xụi lơ của Lý Trình Trình!
Liễu Lệ Hoa cố đè nén cơn tức giận không ngừng trào ra trong lòng, mỉm cười với Bạch San San: "Vậy thì tốt rồi, làm phiền em. Nói thật, chị đã một năm chưa về thôn, không biết trong thôn có nhiều thay đổi, có em dẫn chị đi thì sẽ không sợ tìm nhầm chỗ.”
Được Bạch San San dẫn đi, bọn họ đi đến nhà Bạch Đại Sơn, nhìn sân nhà lớn như vậy, Liễu Lệ Hoa không khỏi hâm mộ. Nhà lớn như vậy chỉ có hai người ở, tự do đến mức nào?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-227-ton-thuong-nguoi-sau-sac-1.html.]
Nếu trong sân vườn rộng như thế này thì trồng lương thực và rau củ quả sẽ không lo c.h.ế.t đói!
Nhìn khoảng sân rộng lớn này, trong mắt Liễu Lệ Hoa hiện lên vẻ quyết tâm, Bạch Đại Sơn là của cô ta, tất cả mọi thứ của Bạch Đại Sơn đều là của cô ta.
Bạch San San đi tới gõ cửa, vừa gõ cửa vừa hét lên: "Anh, chị Lệ Hoa và em đến gặp anh. Anh còn nhớ rõ chị Lệ Hoa không? Cô ấy có quan hệ rất tốt với anh, lại còn suýt nữa gả cho anh!"
Cô ta cố ý nói điều này để Lý Trình Trình biết rằng cô không phải là lựa chọn đầu tiên của anh trai cô ta, sở dĩ anh cả cưới cô là vì người anh muốn cưới nhất đã có gia đình, anh không thể cưới người mình yêu nên anh mới phải kết hôn với Lý Trình Trình.
Liễu Lệ Hoa ngượng ngùng đỏ mặt, đẩy cánh tay Bạch San San, tế nhị nói: “Đừng nói như vậy, dù quan hệ của chúng ta có tốt đến đâu, có sâu đậm đến đâu thì đều đã là quá khứ, hiện tại mọi người đều đã kết hôn. Đừng nói những lời gây hiểu lầm như vậy, lỡ như chị dâu tức giận và cãi vã với anh trai em thì sao?”
Liễu Lệ Hoa cũng cố ý nói lời này, là để Lý Trình Trình ở bên trong nghe được, sau đó ghen tị với mối quan hệ thân thiết của cô ta với Bạch lão đại, sau đó cãi vã và gây ồn ào với Bạch lão đại. Đàn ông khi gặp rắc rối sẽ khó chịu, sau đó cô ta có thể nhẹ nhàng ân cần tháo gỡ cho Bạch lão đại.
So sánh với nhau, Bạch lão đại tự nhiên sẽ biết ai thích hợp với mình hơn.
Bạch San San và Liễu Lệ Hoa cũng không đợi được cửa mở mà đợi một thùng phân, đúng là phân, Bạch Đại Sơn trực tiếp đi đến nhà vệ sinh múc một thùng phân đổ lên cửa hướng về phía hai người họ. Không ai trong hai bọn họ thoát được.