Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đối với Lý Trình Trình mà nói, chuyện này thật ra cũng rất tốt, nếu không có ai để ý đến cô, tự nhiên họ cũng sẽ không nhận ra sự thay đổi của cô, đến lúc đó cô lặng lẽ trỗi dậy sẽ khiến mọi người kinh ngạc.
Lý Trình Trình bưng chậu quần áo dơ của người nhà họ Lý, sau đó xách sọt đi ra ngoài.
"Cứu mạng...Cứu mạng...Có ai không..."
Lý Trình Trình cầm chậu quần áo đã giặt qua một lần lên núi hái trái cây rừng, mặc dù một số loại trái cây rừng đã hết mùa nhưng cũng sẽ có trái cây mới kết quả, nên tuyến đường trái cây rừng này không cần phải gián đoạn.
Trong khi Lý Trình Trình đang nghiêm túc hái trái cây rừng thì đột nhiên nghe thấy có người kêu cứu, giọng nói vừa giống đàn ông vừa giống đàn bà, giọng nói trung tính khiến cô không thể phân biệt được là nam hay nữ.
Trong lòng cô cảm thấy hơi ngạc nhiên, không ngờ lại có người lên núi sớm hơn cô.
Lý Trình Trình ngừng lại hành động hái trái cây dại, tìm một cành cây thô to cỡ cánh tay ở gần đó, rồi chậm rãi di chuyển về phía phát ra âm thanh.
Cô theo tiếng kêu đi tìm, sau một lát tìm kiếm thì nhìn thấy ở phía trước cách cô vài bước, có một ông cụ tuổi cỡ như ông nội cô đang mắc kẹt trong hố.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-51-ong-cu-3.html.]
Chỉ có phần thân trên của ông ấy là lộ ra bên ngoài.
Giọng nói của ông ấy càng ngày càng yếu, có lẽ ông ấy không còn sức để kêu cứu nữa.
Lý Trình Trình đi tới, đi vòng quanh người ông ấy hai vòng, sau đó nói với ông cụ: “Ông cụ, ông bị mắc kẹt trong hố rồi, tôi phải nhanh chóng kéo ông ra, nếu không một lát nữa m.á.u sẽ không lưu thông được, nếu cứ tiếp tục như vậy thì một số bộ phận ngoài cơ thể của ông có thể bị hoại tử."
Nghe được giọng nói, ông cụ vội vàng ngẩng đầu nhìn, thấy người trước mắt mình là một cô bé, ông ấy cảm thấy có hơi thất vọng, nhưng hiện tại ông ấy cũng chỉ có thể trông cậy vào cô: "Vậy làm phiền cháu rồi."
Hi vọng cô gái này có đủ sức lực để kéo ông ấy ra khỏi cái hố này, nếu không thì không biết còn phải đợi bao lâu nữa, lúc này mọi người đều đang làm việc, làm gì có ai có thời gian mà chạy lên núi?
Lý Trình Trình dang rộng hai chân, cúi người xuống, hai tay ôm lấy thân trên của ông cụ, sau đó dùng hết sức lực kéo ông ấy ra khỏi cái hố như nhổ một củ cà rốt, cô cũng không biết là do cái hố này quá nhỏ hay do ông cụ này quá nặng, mà lúc kéo ông ấy lên, Lý Trình Trình bị bật ngã lăn mấy vòng.
Ông cụ vội vàng hỏi: "Cô bé, cháu không sao chứ? Cháu thế nào rồi?"
Lý Trình Trình đứng dậy, phủi lá cây trên người, lắc đầu: "Cháu không sao, ông cụ, ông thế nào rồi? Ông có thể đứng lên không?"
Lý Trình Trình chỉ cảm thấy cả người đau nhức, có lẽ là rách da rồi, nhưng không đáng lo ngại.