Nghĩ đến số tiền tiêu vặt mình tiết kiệm gửi về lại nuôi em gái thành thế này, Bạch lão tam cảm thấy vô cùng đau buồn, trẻ con thật sự không thể nuông chiều được, càng nuông chiều lại càng hư.
"Tam ca, em sai rồi, em sẽ không bao giờ làm như vậy nữa..." Bạch San San tiến lên nắm lấy cánh tay của Bạch lão tam, sợ hãi khóc lên. Hôm nay cô ta đắc tội anh cả nhiều như vậy, sau này anh nhất định sẽ không để ý tới cô ta nữa…
Nhưng cô ta vẫn còn hai người nữa là nhị ca và tam ca, cô ta không thể lại để mất bọn họ nữa, nếu người phụ nữ khi xuất giá không có được sự bảo vệ và hỗ trợ của các anh trai từ nhà mẹ đẻ, cô ta sẽ không có được cuộc sống tốt đẹp trong gia đình nhà chồng.
Cô ta không tin Lý Trình Trình sau khi cướp đi anh cả của cô ta thì có thể sống tốt, bởi vì cô đã cắt đứt quan hệ với nhà mẹ đẻ nên cuộc sống sau này chắc chắn sẽ trôi qua không tốt đẹp, hiện tại anh cả đối xẻ với Lý Trình Trình rất tốt, nhưng khi sự mới lạ mất đi, cô ta sẽ chống mắt nhìn xem anh cả ức h.i.ế.p cô như thế nào.
Người phiền phức đã rời đi, Bạch Đại Sơn đóng cửa sân lại rồi nói với Lý Trình Trình: "Trình Trình, đây là em trai thứ hai của anh, Bạch Vân Sơn."
Lý Trình Trình có chút kinh ngạc nhìn Bạch lão nhị, phải mất một lúc cô mới nhận ra ngày đó Lý An Tâm đã lừa dối cô, khi cô hỏi Bạch lão tam là ai, Lý An Tâm cố ý chỉ vào Bạch lão nhị, nói cậu ta là Bạch lão tam.
Lý Trình Trình thu hồi suy nghĩ, đưa tay về phía Bạch Vân Sơn: "Xin chào, tôi là Lý Trình Trình, sau này nhờ anh chiếu cố chuyện trong nhà rồi."
Bạch Vân Sơn hơi thất vọng, cũng có tiếc nuối, cậu ta còn tưởng ‘tiểu cô nương’ nhà người ta nhìn cậu ta là vì thích mình, hiện tại xem ra có lẽ cô chỉ vô tình liếc nhìn cậu ta, không phải cố ý nhìn mà do cậu ta hiểu lầm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-67-xin-chao-chi-dau-2.html.]
Bạch Vân Sơn đưa tay bắt tay Lý Trình Trình: "Xin chào chị dâu, cảm ơn chị rất nhiều vì đã nguyện ý thu nhận đại ca. Bằng không, anh cả của em thật sự sẽ phải làm kẻ độc thân cả đời. "
Trong thôn con trai không đọc sách, có rất nhiều người mười sáu mười bảy tuổi đã kết hôn, nhưng Bạch Lão Đại năm nay hai mươi tám tuổi, lớn hơn những người khác cả một vòng, cha mẹ đã qua đời sớm, anh cả vừa là cha vừa là mẹ, vất vả bao nhiêu năm như vậy, cuối cùng cũng có thể vì chính mình mà sống.
Buổi tối, Bạch Đại Sơn làm món ốc cay, thịt khô xào ớt xanh, cần tây xào, canh cà chua trứng, anh dùng thìa múc cho Lý Trình Trình một thìa thịt ốc và nói: “Trình Trình, em ăn thử xem mùi vị thế nào?"
“Vâng.” Lý Trình Trình dùng đũa gắp một miếng thịt ốc đưa vào miệng rồi gật đầu: “Vị cay, thơm, giòn, ăn rất ngon.”
Đôi mắt của Lý Trình Trình sáng lên khi nghĩ đến những con ốc cay có giá 20 tệ một phần và món thịt ốc nướng giá 7 tệ một xiên ở quán thịt nướng chợ đêm ở kiếp trước. Sau này những thứ này có thể kiếm được rất nhiều tiền vậy cô có nên bắt đầu công việc kinh doanh này trước hay không, kiếm được tiền rồi nói sau?
Lý Trình Trình nghĩ đến điều này, lòng tràn đầy hy vọng về tương lai.
Cô không cầu mong trở nên giàu có và quyền lực, cũng không cần trở thành một người phụ nữ tổng tài mạnh mẽ, cô chỉ muốn đạt được sự giàu có và tự do, để không phải chạy khắp nơi, mà an nhàn sống một cuộc sống tàm tạm là được rồi.
Bạch Đại Sơn nói với Bạch Vân Sơn: "Em đi mời ông Triệu Phú Quý đến đây tối nay, nhờ ông ấy xem cho chúng ta một ngày lành gần nhất. Anh và Trình Trình sẽ tổ chức một bữa tiệc."
Người nhà họ Lý bị giam mười lăm ngày mới quay về, anh muốn giải quyết xong mọi việc trước khi họ về, để tránh ngày tổ chức thì người nhà họ Lý lại ra gây rối cho bọn họ.
Bạch Vân Sơn gật đầu: "Vâng."