Bạch lão nhị bất đắc dĩ nhìn Bạch San San một cái, sau đó cùng Bạch lão tam đi trước, Bạch San San muốn lười biếng cũng có thể lười biếng, chỉ cần không đi làm khó anh trai cô ta là được.
Anh cả lớn tuổi như vậy, nếu có người cưới được anh ấy thì phải dỗ dành, nâng đỡ, khiến cho cô ấy đối tốt với anh cả, không bỏ rơi anh ấy, thế nhưng kết quả thì sao, Bạch San San lại nói năng lỗ mãng với chị dâu, anh cả có thể vui được không?
Từ trong nhà đi ra, Bạch lão tam nói với Bạch lão nhị: "Lão nhị anh đi trước đi! Em đến trước cửa thôn một chuyến đã."
Trước đây khi giúp Lý Trình Trình giải quyết chuyện của nhà họ Lý, thì gặp được những đồng đội đang cùng nhau làm nhiệm vụ.
Cậu vô tình nhắc đến việc anh cả sắp kết hôn, họ nhất quyết muốn tới, nói là đến thôn An Cư để vui vẻ, Bạch lão tam không thể từ chối nên đành phải nói cho họ biết ngày cưới của anh cả nên bây giờ cậu phải đợi họ ở cổng làng, kẻo khi đến nơi họ sẽ không tìm được chỗ.
Đã gần đến giờ, khi bà nội Bạch phân phó cho Bạch Đại Sơn và Lý Trình Trình làm lễ thì ngoài cửa đột nhiên có tiếng gõ, Bạch lão nhị vội vàng chạy ra mở cửa, chỉ thấy Bạch lão tam và một nhóm người đang đứng bên ngoài.
Trước đây cậu ấy đã từng gặp một vài người trong số họ, là những người đến từ Cục Công an, tuy nhiên chưa bao giờ thấy hai người còn lại, trông họ lạ hoắc.
Bạch lão nhị vội vàng mời bọn họ vào, đóng cửa sân lại rồi dẫn bọn họ tới phòng chính.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/xuyen-ve-thap-nien-80-cung-chong-luu-manh-lam-giau/chuong-71-dai-hon-2.html.]
"Lý Trình Trình?" Trình Thần nhìn thấy Lý Trình Trình kêu lên. Âu Hồng ở bên cạnh cũng rất kinh ngạc, cậu ấy không ngờ Lý Trình Trình lại cưới đại ca của nhóm bọn họ, trở thành chị dâu của bọn họ.
Lý Trình Trình cũng rất kinh ngạc: "Đồng chí Trình Thần, đồng chí Âu Hồng, sao mọi người lại tới đây?"
"Anh, anh xem, em đã nói người phụ nữ này không phải cái thứ tốt đẹp gì mà! Cô ấy đang tán tỉnh người khác trước mặt anh, cho rằng tất cả mọi người đều đã c.h.ế.t sao?" Bạch San San không muốn nhìn thấy Lý Trình Trình sống thoải mái, cô ta đã chịu đựng không mở miệng đến tận bây giờ, ai ngờ vừa thấy Lý Trình Trình quen biết nam đồng chí xuất sắc như vậy, đột nhiên ghen tị, đứng lên nói không chịu nghĩ.
Bạch lão nhị tát cô ta một cái: "Bạch San San, em ở đây nói vớ vẩn gì vậy? Không biết hôm nay là ngày gì, nhân dịp gì sao? Em có phải là đồ ngốc không?"
Đừng nói đại ca tức giận, ngay cả Bạch lão nhị nghe được những lời này cũng rất tức giận, sao có thể có một người em gái không có tố chất như vậy chứ?
“Nhị ca, anh là vì con khốn này mà đánh em sao?” Bạch San San che mặt, ánh mắt ủy khuất nhìn Bạch lão nhị.
Sau đó cô ta oán hận trừng mắt nhìn Lý Trình Trình, đại ca và nhị ca chưa từng đánh cô, tất cả đều là do người phụ nữ này.
Bác hai của Bạch Đại Sơn đi tới, nắm lấy cánh tay của Bạch San San, kéo cô ta ra sân: “San San, khi con gái lấy chồng, điều quan trọng nhất là có sự che chở và ủng hộ của nhà ngoại. Khi cháu có mấy người anh quyền lực, gia đình nhà chồng dù muốn bắt nạt cháu cũng phải suy nghĩ kỹ, nhưng nếu không duy trì mối quan hệ anh em đúng cách sẽ thực sự khiến các anh cháu lạnh nhạt, khi kết hôn sẽ không có ai giúp đỡ cháu, lúc đó người chịu khổ cũng chính là mình thôi."
"Bác hai, tại sao bác lại nói thay người phụ nữ đó? Người phụ nữ đó đã cho bác lợi ích gì chứ?" Bạch San San gầm lên, tại sao mọi người lại đứng về phía Lý Trình Trình khi Lý Trình Trình xuất hiện.
“San San, đừng tưởng bác hai của cháu không hiểu, cháu chỉ là đang ghen tị với Trình Trình mà thôi, nếu không điều chỉnh tâm lý, cứ cho phép mình ghen tị thì đừng nói đại ca cháu, cháu sẽ đồng thời mất cả nhị ca và tam ca đấy!”