 
                            Mang Theo Không Gian Gả Cho Ngốc Tử, Nàng Được Sủng Thành Bảo Bối
- Cập nhật
- 3 tuần trước
- Loại
- Truyện Chữ
- Tác giả
- Lộ Mạn Mạn
- Thể loại
- Cổ ĐạiHESủngXuyên KhôngĐiền VănDị NăngNgọt
- Team
- Hạt Dẻ Nhỏ
- Lượt xem
- 3,021
- Yêu thích
- 3
- Lượt theo dõi
- 4
- Trạng thái
- Đã đủ bộ
Lâm Uyển Nhi  mở mắt  xuyên về thời cổ, thành một nông phụ  xuất giá,  gả cho một ngốc tử. Phu quân  chỉ ngốc nghếch mà còn nghèo xơ xác, nhà chẳng  mấy mẫu ruộng, cả  quanh năm áo vá cơm hẩm.
Uyển Nhi ngửa mặt than trời, thầm nghĩ: Chẳng lẽ  phận  là khổ cả đời thế  ?
May , nàng  trắng tay. Trong tay nàng còn  một  gian thần kỳ,  gặp  bà bà hiền hậu, gia đình    thích  xa, phu quân tuy ngốc nhưng luôn xem nàng như bảo vật, ngày ngày quấn quít bên chân. Bầu  khí trong nhà đầm ấm, chân tình.
Uyển Nhi quyết tâm  cam chịu  phận. Nàng bắt tay trồng rau củ,nuôi cá bán, xây nhà, mở quán lẩu  dốc lòng giúp phu gia phát tài, cải thiện cuộc sống, hướng tới tiểu khang chi gia.
Mà nàng  hề  , phu quân ngốc của nàng đang dần khôi phục thần trí.
Từ ánh mắt đơn thuần, đến những cử chỉ vụng về chăm sóc nàng, tất cả dần  đổi…
Mỗi   thấy ánh mắt ôn nhu của , lòng nàng  bất giác run lên.
Một ngày , Tống Ngọc  nàng, nghiêm túc hỏi:
“Nương tử, nàng nguyện ý giúp nương  thực hiện tâm nguyện cả đời  ?”
Uyển Nhi nghi hoặc: “Tâm nguyện gì ?”
Tống Ngọc cúi đầu thì thầm: “Muốn ôm tôn tử.”
Uyển Nhi: “…”
Từ đó, nàng   nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa, từng bước bước  cuộc sống viên mãn. Một đời chỉ  một , một nhà ấm êm, hai hài tử quấn chân, trọn kiếp  đổi .
 
                                        